Ngày yên nghỉ - Chương 1

  Chương 1: Cửa vận mệnh

Editor: Trục Nguyệt

   Vốn là bầu trời luôn luôn sáng sủa bỗng nhiên một mảnh tăm tối.

   Tại nơi vô biên trong đêm đen, ở trung tâm chỉ có duy nhất một ánh sáng.

   Nhu hòa mà hoa mỹ, đó là gần như có thể được xưng là tồn tại rực rỡ.

   Đó là một ca sĩ.

   Trong bóng tối phảng phất như chỉ có một mình cậu, giờ khắc này, cậu là trung tâm của vùng tăm tối này, thính phòng lặng lặng lơ lửng giữa không trung hết thảy biến mất trong bóng đêm, giống như hành tinh.

   Mà cậu là hằng tinh duy nhất.

   Hoa lệ, phảng phất như thanh âm Thánh vịnh từ trong miệng của hắn ngâm xướng ra vậy, thiết bị âm hưởng cao cấp chân thực đem thanh âm của cậu nhắn nhủ với mỗi người nghe, phảng phất như áp tai nỉ non.

   Cả bài hát đạt tới □□ thời điểm, bỗng nhiên một đôi cánh chim màu trắng to lớn từ sau hai vai người ca sĩ thoát ra, đúng là cảnh đẹp ah -- khán giả ở hiện trường gần như cùng lúc nín thở, không ít người kích động đến rơi lệ, mà bản thân bọn họ thậm chí còn hoàn toàn không ý thức được điểm này.

   Mãi đến tận khi cánh chim màu trắng bỗng nhiên hoàn toàn vỡ thành một mảnh chói lóa trên không trung, rồi biến mất, tiếng vỗ tay như sấm từ xung quanh bóng tối lập tức vang lên. Nương theo tiếng kêu gào lớn tiếng, tiếng huýt gió, ca sĩ ở trung tâm mỉm cười vẫy tay về phía thính phòng.

   Xung quanh vẫn tối đen, người ca sĩ vẫn là ánh sáng duy nhất trong bóng tối.

   Trong bóng tối, người đàn ông ngồi đối diện người ca sĩ bỗng nhiên đứng dậy.

   Đó là một vị trí tốt nhất trong buổi hòa nhạc. Sân khấu được bố trí tương tự các hành tinh quay quanh trục, có thể dựa theo ý nghĩ của khán giả mà di chuyển vị trí ngồi xung quanh ca sĩ. Cách bố trí như vậy sẽ làm cho người xem có thể chọn lựa được vị trí quan sát tốt nhất trong suốt buổi hòa nhạc.

   Vị trí thiên kim khó cầu, bây giờ chủ nhân của nó lại bỏ nó. Cuối cùng nhìn thoáng qua ca sĩ đã sẵn sàng chuẩn bị biểu diễn ca khúc tiếp theo, hắn bước đôi chân dài, cũng không quay đầu lại đi thẳng xuống dọc theo sân khấu tối, giữa động tác, một đôi cánh chim gần như giống với ca sĩ vừa rồi bỗng nhiên từ sau lưng của hắn thoát ra, trong lúc thoát ra, lông vũ trắng như tuyết mơ hồ phát ra tiếng ma sát kim loại dòn dã.

   Vô luận thoạt nhìn mềm mại như thế nào, cánh chim kia hiển nhiên đúng là từ được làm bằng kim loại!

   Chủ nhân của cương vũ* sắp đi ra khỏi buổi hòa nhạc được bao phủ trong bóng tối, phía trước đã xuất hiện ánh sáng, bầu trời màu trắng, sàn nhà màu trắng, tường màu trắng, đây là thế giới mặt trời không bao giờ lặn.

*lông vũ kim loại

   Ánh sáng rốt cục chiếu lên khuôn mặt hắn một lúc kia, người đàn ông vẫn luôn ẩn núp trong bóng tối cũng rốt cuộc cũng lộ ra - bộ dáng.

   Đó là một khuôn mặt cực kì đoan trang ngay thẳng, gần như có thể dùng từ hoàn mỹ hình dung.

   Mái tóc bạch kim , đôi mắt so với màu tóc hơi đậm hơn, sống mũi cao thẳng, phía dưới là hai cánh môi mỏng.

   Hầu như tất cả những ai nhìn thấy hắn đều sẽ đột nhiên sửng sốt, mà khiến người ta sửng sốt lại không phải là vẻ ngoài gần như hoàn mỹ đến không cách nào hình dung của hắn, mà là khuôn mặt và thân thể có ít nhất ba phần tư hơi sáng ánh kim loại sáng bóng, cùng cánh chim sau lưng giống nhau, đại bộ phận thân thể của hắn đúng là từ kim loại tạo thành!

   Trong nháy mắt bước ra khỏi bóng tối, hắn bỗng nhiên quay đầu lại, giọng hát người ca sĩ vẫn như có như không vọng ở bên tai, mà ở trong đêm đen, lấy góc độ bây giờ của hắn, lại không thể nhìn thấy cái gì.

   Sau đó hắn liền giơ chân lên, dứt khoát rời đi.

     "Bệ hạ, bước chuẩn bị cuối cùng đã hoàn thành, hiện tại ở xuất phát, chúng ta sau năm phút sẽ tới địa điểm, sau đó, lại trải qua một ngày một đêm, người sẽ có được cuộc sống vĩnh cửu." Vài người mặc áo bào màu trắng hoa lệ nhanh chóng cung kính vây quanh người đàn ông, họ cẩn thận giữ khoảng cách của mình với người đàn ông, trong mắt tràn đầy cuồng nhiệt cùng tôn kính.

     "Đi thôi." Đến lúc này, người đàn ông rốt cuộc nói một câu.

   Thanh âm của hắn băng lãnh mà rõ ràng, lại phảng phất giống như kim loại.

   Moses Starr trải qua 99 năm mười hai ngày hai tháng, bệ hạ Moses Starr có được "Sự sống vĩnh cửu". Quy tắc của Ngài được duy trì, nghe nói sau tin tức này, không ít thần dân sinh hoạt tại "Mặt trời không bao giờ lặn" thậm chí rơi nước mắt, họ đã vội vã ra khỏi nhà, hướng về phía tháp cao màu trắng xa xa cúng bái, dùng đủ loại phương thức biểu đạt chính mình nội tâm cuồng nhiệt cùng kích động.

Ngày này mai sau được xác định là sinh nhật của Moses Starr vì không ai biết sinh nhật của ông, mọi người sẽ sử dụng nó như một lễ hội để ăn mừng.

Chaos lịch năm 349 một ngày nào đó

Vẫn trong đêm tối.

Không giống với bóng đêm nhân tạo ở buổi hòa nhạc, đây là bóng tối thực sự.

Trong không khí nhàn nhạt tỏa ra một mùi vị khác thường, cho dù nhìn không thấy, nhưng mà dùng khứu giác là có thể phán đoán được, hoàn cảnh xung quanh đây không được tốt.

Hắn đứng ở trước cửa.

Trong cuộc sống vĩnh cửu, não và mặt trời tích hợp với não trí tuệ và mặt trăng, xử lí công việc tẻ nhạt nhàm chán, hắn đã từng vô số lần suy ra sự đa dạng của các tình huống năm đó, giống như một vấn đề toán học, ông sẽ được thay thế vào một loạt các điều kiện, mỗi một lần suy diễn kết quả đều giống nhau.

Giống như thể đã bị vận mệnh lựa chọn, bất kể là giữa tình hình như thế nào, hắn đều sẽ đạt được đỉnh của quyền lực và ngai vàng, cuối cùng có được cái gọi là cuộc sống vĩnh cửu, bị trói buộc ở trong năm tháng nhàm chán .

Các loại suy diễn trở thành trò chơi duy nhất của hắn.

Mà bây giờ, vô số suy diễn thông thường như trong quá khứ, thời điểm khi hắn thực sự đứng trước cửa, ngay từ đầu, hắn đã biết rằng đây chỉ là một cảnh trong mơ, một mô hình, một lần nào đó suy diễn vô cùng chân thật.

Tận đến giờ phút này, hắn bỗng nhiên nghĩ tới, đúng rồi, mỗi một lần đi qua, hắn đều đẩy ra cánh cửa này.

Sau khi thay đổi các biến số khác được mô phỏng sau khi mở cửa, hắn vẫn luôn lựa chọn ý nghĩ "Không đẩy cửa ra".

Bởi vì hắn chán ghét hắc ám.

Hắn theo bản năng cảm thấy "Không đẩy cửa ra" có nghĩa là "Tử lộ" .

Nhưng mà --

Lặng lẽ quan sát cửa trong một khoảnh khắc, tay đưa ra cuối cùng chậm rãi rũ xuống.

Chuyển người, hắn dứt khoát đi theo hướng ngược lại của cánh cửa.

Sau khi đẩy cửa ra các loại vận mệnh đều ở trong lòng bàn tay hắn hết, lúc này đây, hắn quyết định lựa chọn "Không đẩy cửa ra".

Tử lộ thì như thế nào?

Hắn đã lĩnh hội qua chuyện so với chết càng thêm hỏng bét.

Trong đêm đen, hắn nhẹ nhàng rời khỏi cánh cửa kia.

Trước kia, hắn ở trước cánh cửa này bắt đầu vận mệnh mới của mình, ngày hôm nay, hắn ở trước cánh cửa này kết thúc vận mệnh của hắn.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này